Khi con người bước vào tuổi trung niên, điều họ lo sợ không phải là già đi mà là sợ bao cố gắng trong nửa đầu cuộc đời sẽ tan thành mây khói trong chớp mắt.
Sự nghiệp cao không được, thấp chẳng phải
Ở độ tuổi 20, chúng ta cũng cảm thấy rất nhiều áp lực. Tìm việc, tìm bạn đời, ngày ngày chạy khắp nơi, mọi thứ đều đáng để lo lắng và quan tâm. Nhìn lại, đa số chỉ là những lo lắng nhất thời, nhưng nỗi đau tuổi trung niên mới là nỗi đau thực sự.
Các công nghệ kỹ thuật mới tiếp tục thay đổi, kinh nghiệm đã trở thành thứ ít có giá trị nhất và các thế hệ tài năng mới đang xuất hiện không ngừng. Việc thay thế sản phẩm ngày càng nhanh hơn và mọi người đều chấp nhận những thách thức mới. Bạn lo lắng cho con đường sự nghiệp của chính mình, sợ nhất là bị sa thải, sa thải bất ngờ sau khi sự nghiệp suôn sẻ.
Trên có lão, dưới có tiểu, dù kiếm được bao nhiêu tiền cũng không đủ tiêu. Vay mua nhà, luyện thi cho con, bản báo cáo ông chủ muốn, phương án cấp dưới đề xuất. Ngay cả với tất cả công việc khó khăn này, vẫn có những nguy hiểm.
Thật là đáng buồn: Khi con người đến tuổi trung niên, lòng đầy lo âu, tóc bạc trắng, bàn tay chai sạn, trách nhiệm với con cái, làm chồng, làm cha, cay đắng, bất lực và mệt mỏi.
Ở tuổi trung niên, chúng ta có trách nhiệm rất lớn, bên dưới phải có trách nhiệm với con cái và bên trên đối với cha mẹ mình, phải tôn trọng và cung kính lãnh đạo và phải hết sức tôn trọng đồng nghiệp.
Sức khỏe cha mẹ ngày càng yếu đi
Khi chúng ta còn nhỏ, ba mẹ làm mọi thứ có thể để nuôi dưỡng ta thành những người trưởng thành và cố gắng hết sức để dành cho con cái những điều tốt nhất. Giờ là lúc cha mẹ già đi, cơ thể bất tiện, suy nghĩ cũng thụt lùi. Cha mẹ vẫn có thể làm những việc đơn giản trong tầm khả năng cho phép, nhưng một ngày nào đó họ sẽ trở nên khó khăn thậm chí cả trong việc bước đi, chúng ta sẽ lập tức hiểu được chuyện ấy đau buồn đến mức nào.
Có bao nhiêu người trung niên mất cơ hội đi cùng cha mẹ vì sự nghiệp và công việc, thậm chí khi cha mẹ bị bệnh họ cũng không hề biết chuyện.
Điều đáng sợ nhất đối với người trung niên là chưa kịp trân trọng mẹ cha thì đã mất đi rồi. Cha mẹ già đi nhanh hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng, vì vậy những người trung niên rất sợ rằng cha mẹ họ sẽ phải rời đi vào một ngày nào đó. Khi cha mẹ còn sống thì họ vẫn còn nơi để trở về. Ngày đấng sinh thành rời khỏi thế giới này, bất kì ai cũng đều sẽ cảm thấy bị cô lập, không có đường về nhà, không biết đến đâu.
Bản thân già đi
Hạnh phúc, tuổi thọ, sức khỏe và bình yên là điều mà mọi người đều mong đợi. Nhưng không ai có thể tránh được cái chết và bệnh tật. Người trung niên sợ rằng cha mẹ họ sẽ già đi, và còn sợ hơn nữa là sức khỏe của bản thân không đủ để chống đỡ.
Ngày còn trẻ vì phải kiếm tiền, chúng ta ít khi chú ý đến cơ thể của mình và kết quả đến ngay trong cái chớp mắt.
Mặc dù cuộc sống không thể tách rời với tiền, nhưng nó càng không thể tách rời với sức khỏe thể chất. Mất đi sức khỏe để liều mạng kiếm tiền thực sự là một chuyện lợi bất cập hại, được một mất mười.
Mặc dù đã được nhắc nhở ở tuổi trung niên, vẫn có những người không biết cách chăm lo cho cuộc sống và không quan tâm gì cả. Điều duy nhất anh ấy lo lắng là sự xuất hiện của các nếp nhăn trên cơ thể. Lúc ấy mới ý thức được bản thân đã già.
Hôn nhân dễ rạn nứt
Ngay cả khi vợ chồng hòa hợp với nhau mỗi ngày, sẽ luôn có sự không hài lòng và mâu thuẫn do sự không nhất quán trong cuộc sống. Sự tích tụ của những chuyện nhỏ nhặt vặt vãnh trong cuộc sống ở một mức độ nhất định giống như một trận lũ phá vỡ bờ kè, và nó khiến cho mọi việc nằm ngoài tầm kiểm soát.
Ở tuổi 40, người ta đã trưởng thành hơn, không còn sự lãng mạn của tuổi trẻ, điều đó dễ khiến tình cảm vợ chồng trở nên buồn tẻ, quen thuộc. Đồng thời, sự cám dỗ của thế giới bên ngoài lại ngày càng tăng lên. Tình yêu cũng có thời hạn sử dụng, sự đổ vỡ của hôn nhân cũng là một vấn đề mà người trung niên rất lo lắng.
Dường như càng hiểu về cuộc đời, gánh nặng trong lòng những người ở độ tuổi trung niên càng nặng nề. Nhưng ai cũng phải chấp nhận mọi áp lực mà xã hội này mang lại. Nếu bạn gặp khó khăn trong cuộc sống, đừng quá buồn lòng. Nếu không có ai bên cạnh thì vẫn hãy tiếp tục. Một ngày nào đó, bạn sẽ nhìn được “mây rẽ thấy mặt trời, mây tan hiển trăng thanh".