Có một kiểu bất hiếu mới đang lan rộng, nhiều cha mẹ không biết lại tự hào khoe thành quả ”giả” của con
Các cụ vẫn nói: Có 3 loại hiếu thảo, thứ nhất là kính trọng người thân, thứ hai không để cha mẹ đau lòng, thứ ba là khả năng phụng dưỡng. Bạn đang ở loại thứ mấy?
Có người nói muốn biết công ơn cha mẹ lớn như nào thì tới khi người đó làm cha mẹ sẽ hiểu. Quả thật thì nuôi con khôn lớn mới hiểu được lòng cha mẹ. Cha mẹ sinh con cái, vì con cái mà vất vả, hi sinh, chẳng bao giờ nói hết được.
Bất kỳ người già nào thì khi có tuổi họ chỉ cầu trời khấn phật mình có sức khỏe, mình được con cái hiếu thuận và phụng dưỡng. Cả một đời bươn chải suy cho cùng là để nuôi con khôn lớn. Nhưng không phải cha mẹ nào cũng được con cái báo hiếu một cách trọn vẹn.
Có những bậc cha mẹ cả đời vì con, nhưng đến khi già thì còn bị con cái trách móc, bất hiếu, đối xử thậm tế.
Ngày nay có một kiểu bất hiếu mới chính là đứa con đang ”ăn mòn” đi chính cha mẹ của mình. Nhưng dường như nhiều bậc cha mẹ không hay biết còn mang đi khoe một cách đầy tự hào.
Cha mẹ thương con không tính ngày tính tháng, đạo làm con nên biết ơn vì điều đó. Nhưng có nhiều người khi được hỏi thì họ lại cho rằng sự hi sinh của cha mẹ là điều phải làm, họ chẳng hề cần biết ơn. Thế là họ mặc sức đòi hỏi, cha mẹ thương con, nghĩ mình rảnh rỗi, giúp được gì cho con mình thì giúp, đó là điều nên làm.
Chẳng lạ gì khi mà cái xã hội này thì ngày càng có nhiều đứa con sống ỷ lại. Họ muốn cha mẹ xây nhà, mua xe, tới lúc sinh con thì lại muốn cha mẹ thay mình chăm cháu.
Trông thấy con vất vả nên cha mẹ cũng hi sinh nốt quãng thời gian dưỡng già của bản thân để dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, chăm cháu nội cháu ngoại thay cho các con của mình.
Có nhiều cha mẹ còn bán cả đất cả nhà dưới quê để lên sống với con cái. Nhưng rồi tới lúc nhớ quê thì lại chẳng còn nhà để về.
Cha mẹ thương con, cho con là điều tốt. Nhưng cha mẹ cần để con cái trưởng thành, già rồi cha mẹ cần dựa vào con chứ đừng để chúng dựa mãi vào mình.
Đừng nghĩ đây là sự cho đi của cha mẹ, đây chính là sự bất hiếu kiểu mới mà mỗi người con nên suy ngẫm thật kỹ.
Cha mẹ nên dạy con khi còn nhỏ, nhưng khi chúng lớn thì hãy để chúng tự quyết định cuộc sống của mình. Sướng khổ do chúng chọn, đừng can thiệp cũng đừng giúp để rồi chúng sẽ ỷ lại.
Cả đời hi sinh vì con cái rồi, đã đến lúc yêu thương chính mình. Đừng bòn rút quãng thời gian cuối cùng ở trên đời để hầu hạ đứa con của mình nữa.